Trong họp báo movie Sakamichi no Apollon, Chinen đã nhận được thư từ tác giả của cuốn manga nguyên tác. Cảm động đến khóc luôn, mấy năm nay chắc già rồi, cảm nhận sâu sắc cuộc đời hơn rồi nên dễ khóc hơn chăng ;___;
Gửi Chinen-san
Một học sinh cấp ba những năm 60 đeo kính, mái tóc chẻ 7 - 3 ưu tú, có chút ương ngạnh
Quả thực là tôi không thể ngờ, một Chinen-san luôn tỏa sáng trên sân khấu bằng ca hát và vũ đạo lúc thường lại có thể phù hợp với nhân vật này đến thế. Dù Chinen-san vẫn luôn khiêm tốn cho rằng tất cả đều là nhờ vào trang phục lẫn kiểu tóc của nhân vật, nhưng điều đó hoàn toàn không đúng đâu. Tôi nghĩ dường như cậu đã nhìn thấu nhân vật Kaoru, rồi từ đó trong lúc diễn xuất cậu đã cùng cộng hưởng với Kaoru từ nội tâm. Nếu không phải thì sẽ không thể có chuyện từ mỗi chi tiết nhỏ trong diễn xuất cũng cảm nhận được Kaoru như vậy. Từng biểu cảm qua ánh mắt, động tác khi tháo kính xuống lau nước mắt, cách cậu gấp tay áo, cách cậu giao tiếp, cách cậu đi đường... Rồi đến cả tư thế khi cậu đánh piano bằng tất thảy niềm vui. Tất cả đều có sự tồn tại của Kaoru, chưa kể đến vẻ đẹp khi cậu tháo kính xuống, đây chính là khả năng diễn xuất khiến tôi cảm nhận được niềm hạnh phúc của phiên bản với người thực
Về piano, tôi nghe được từ các staff rằng Chinen-kun tiến bộ rất nhanh, rất đáng kinh ngạc, mà tôi thì lại vẫn chưa được nhìn thấy cảnh tượng ấy, vậy nên khi lần đầu tiên khi được nhìn thấy cảnh hợp tấu ở trường quay tôi đã vô cùng cảm động. Sự phức tạp, ngẫu hứng của Jazz qua Chinen-kun không phải là cảm giác đang liểu mình quyết sống chết, mà là cảm giác vui vẻ hưởng thụ khi vừa nhìn Sentarou vừa đàn ra những cung bậc cảm xúc của mình. Nhìn thấy cảnh đó tôi đã nghĩ đây hẳn là một movie rất đáng giá
Cảnh biểu diễn mà tôi được xem trong movie, cho dù có xem bao nhiêu lần đi nữa thì vẫn cứ có cảm giác nổi da gà , vẫn muốn vỗ tay thật nồng nhiệt.
Tôi đã nghe được điều này khi việc quay phim kết thúc, đó là Chinen-kun đã rất hồi hộp vì đây là movie đầu tiên cậu đóng vai chính. Ở trường quay vẫn luôn thấy được một Chinen-san thường xuyên theo một tiết tấu nào đó, rồi bỗng nhiên nói ra những câu nói hài hước, hay là nhảy những vũ đạo rất kỳ quái, hay là những khi trong giờ nghỉ cậu ấy lại nói mình đã nhớ được một đoạn nhạc không xuất hiện trong movie, rồi dễ dàng đàn cho mọi người nghe, lúc nào cũng là bầu không khí vô cùng dễ chịu. Bởi thế nên khi nghe được tin cậu cảm động đến rơi lệ trong cảnh quay cuối cùng, tôi đã vô cùng ngạc nhiên
Tôi nghe được từ staff-san, đa phần trong lúc quay phim, cho dù có những lúc gặp khó khăn, Chinen-san cũng vẫn quan tâm đến mọi người xung quanh, dùng sự hài hước làm không khí trường quay trở nên tươi sáng hơn. Với tư cách là diễn viên chính của bộ phim, với tư cách là trưởng đoàn, tôi thật lòng cảm ơn cậu đã dẫn dắt bộ phim này tiến về phía trước trong khi vẫn luôn tự đối đầu với áp lực của chính bản thân mình.
Sakamichi no Apollon đã được miêu tả rất xuất sắc
Và, Chinen-san và Kaoru có thể gặp được nhau thật sự là một điều tuyệt vời, tôi thật sự cảm thấy như vậy từ tận đáy lòng
Cảm ơn cậu đã đem đến cho tôi một movie tuyệt vời trong cuộc đời
No comments:
Post a Comment